(Đọc NAMASTÉ - NHỮNG MÓN
QUÀ KỲ DIỆU của Trần Hữu Dũng)
Nhà
thơ phải vận dụng tri thức, chắc lọc tâm hồn, vật vã với con chữ và trong phút
xuất thần mới viết nên bài thơ. Người đọc vừa là người tiếp nhận, vừa là người
đồng sáng tạo với tác giả, nên lại cũng vô cùng khó để tiếp cận với bài thơ cụ
thể. Tôi không hề tự tin rằng đã cảm nhận được thơ của nhà thơ, nhất là những
bài thơ vượt khỏi lối mòn truyền thống; là thơ hiện đại, hậu hiện đại! Cầm tập
thơ “Namasté – Những món quà kỳ diệu” của nhà thơ
Trần Hữu Dũng, tôi thấy mình như trôi về thời mà mỗi người còn mang tình yêu
thương, tôn trọng vẻ đẹp nội tâm và hài hòa giữa tâm hồn con người và vũ trụ.
Tôi bị tác giả dẫn dụ để khám phá:
Vui lòng tự thắp lên ngọn nến
Khi đi sâu vào hang động nội tâm
(Trò chuyện với chư thần)