Thứ Tư, 12 tháng 11, 2025

MỘT MÌNH MỘT TÁCH VÔ THƯỜNG MÀ SAY*

(Đọc “Từ Tình Giang tôi lớn” của Lê Bá Duy)

 

Trong tâm thức của người Việt, quê hương là một biểu tượng thiêng liêng, nó được tái hiện trong thơ ca phong phú và đa dạng làm nên những bài thơ đa sắc điệu, đậm chất trữ tình. Đọc TỪ TÌNH GIANG TÔI LỚN của Lê Bá Duy, người đọc không gặp những hình ảnh ước lệ khi nói về quê hương với cây đa, bến nước, sân đình… mà gặp những hình ảnh rất thật về cái làng Tình Giang bé nhỏ của mình. Đây là tập thơ thứ 11 và là tập sách thứ 12 của anh do nxb Hội Nhà văn cấp phép năm 2025. Xuyên suốt tập thơ là những hoài niệm từ thực tế mà anh chiêm nghiệm: “Từ Tình Giang tôi lớn/ từ nỗi đau ông cha tôi ngẫm điều mất mát/ cuộc sống dẫu thế nào vẫn cứ hát/ bài hát yêu thương…” (Từ Tình Giang tôi lớn – trang 13). Và tôi đang lần giở từng trang sách để nghe anh hát “bài hát yêu thương” về làng Tình Giang của anh.

 


Chủ Nhật, 9 tháng 11, 2025

GIẤC MƠ TỪ BIỂN - thơ Ngô Văn Cư

 

 

Nằm nghe thì thầm biển hát

Bao nhiêu con sóng vỗ bờ

Bất ngờ tiếng con nai tác

Rụng vào đồi cỏ tranh khô


Bất chợt gặp nàng tiên cá

Giữa đường phố phủ đầy sương

Gió khẽ cựa lay cành lá

Trời xanh xanh cả khu vườn.

 

Đi giữa núi rừng Bình Định

Mà nghe sóng biển Gia Lai

Nơi anh trời chang chang nắng

Mùa em ướt vạt áo dài.

 

Anh vẫn mơ từ biển trắng

Hun hút núi xanh nghìn trùng

Cựa mình những đêm thanh vắng

Như trăng lặng sáng trong vườn.

NVC



Bài in trên báo Gia Lai số 132 - ngày 9/11/2025





 

Thứ Tư, 5 tháng 11, 2025

DẮT NHAU VỀ CHỐN XƯA -- hành trình trở lại với cội nguồn và ký ức Việt - Trần Như Luận


(Đọc Dắt nhau về chốn xưa – tập tản văn của Ngô Văn Cư, NXB Lao Động 2025)
Dắt nhau về chốn xưa là cuộc trở về của Ngô Văn Cư – không chỉ cho riêng anh, mà cho cả một thế hệ từng bị “cuốn đi” bởi chiến tranh và đổi thay. Mỗi bài tản văn như một bước chân chậm rãi đưa ta qua những miền ký ức. Không bi kịch hóa, không ồn ào, chỉ là tiếng thở dịu nhẹ của ký ức – như lời nhắc rằng ai cũng có một chốn xưa để quay về và để nhớ.


Chủ Nhật, 2 tháng 11, 2025

GIÒN THƠM MÓN BÁNH TRÁNG QUÊ - tản văn Ngô Văn Cư


Một người bạn cũ từ tỉnh khác đến thăm tôi. Bạn bè cách xa nhau cũng đã hơn bốn chục năm kể từ ngày chúng tôi tốt nghiệp trường chuyên nghiệp để nhận công tác. Ngày ấy, lớp sinh viên khắp mọi miền đất nước quy tụ về ngôi trường dạy nghề, chúng tôi chỉ biết học rồi tản ra khắp nơi để làm việc. Giờ về hưu nên có thời gian tìm đến mà thăm nhau, và bạn đã ngạc nhiên về món ăn vừa quen thuộc dân dã vừa lạ lẫm ở quê tôi: Món bánh tráng khiến tôi là dân Bình Định gốc cũng ngạc nhiên không kém khi nghĩ về món ăn này.