KHÚC MÊ TÌNH THÁNG GIÊNG - thơ Ngô Văn Cư


Có khúc mê tình dẫn dụ tháng Giêng
Hoa cải vàng một chiều ký ức
Ta mơ cùng nhau cay khói bếp quê nhà.
Đắm đuối giữa nỗi buồn trống rỗng
Tiếc nụ hôn ngọt ngào vội trao
Và vòng tay nồng ấm.
Trút bỏ nhiều thứ
Để được đi bằng bước chân nhẹ tênh
Lại lơ ngơ vấp một nỗi niềm.
Giữa mùa xuân trẩy hội hồn nhiên
Ta tiễn một vết thương chưa lành sẹo.
Ngô Văn Cư

Nhận xét