MỘT LẦN ĐẾN XỨ THANH



 
Giữa thành phố bỗng gặp trăng
Núi Nhồi, sông Mã sương giăng giăng mờ
Tìm trong cõi thật chút mơ
Gặp đôi bìm tóc mà ngơ ngẩn lòng
Câu đùa chạm khoảng trống không
Mà tình đăng đắng nỗi giông bão về
Bơi trong vũng mắt đam mê
Xôn xao từ buổi tôi về…xứ Thanh.
Ngô Văn Cư

Nhận xét