XUÂN
BIỆT
Rực
rỡ mai đào giữa tiết xuân
Tiễn
người giã biệt cõi hồng trần
Nghìn
trùng xa cách con tim nghẹn
Trăm
nỗi đau buồn nước mắt rưng
Hồn
bướm chênh chao ngày ngắn số
Thân
tằm chua chát buổi đa truân
Mà
đời vẫn thế êm đềm chảy
Rực
rỡ mai đào giữa tiết xuân.
HẠ NHỚ
Như
còn lãng đãng bóng hồng tươi
Giữa
tiếng ve than dậy đất trời
Lược
cũ săm soi làn tóc rối
Gương
xưa ngắm nghía giọt châu rơi
Nắng
hanh ngày đến tình thêm đượm
Sương
lạnh đêm về nhớ chẳng vơi
Cảnh
hạ trêu ngươi khoe nét đẹp
Khi
câu li biệt đã ngâm rồi!
THU
SẦU
Chênh
chếch đầu non bóng nguyệt tàn
Trời
giăng mây xám đón mùa sang
Còn
đây ngọn bút chưa khô mực
Mà
đấy tơ tằm đã đứt ngang
Giọt
nắng vô thường chao chát rụng
Men
nồng dâu bể ngậm ngùi than
Người
ơi, mây trắng về đâu đó
Để
một trời thu gió lộng tràn.
ĐÔNG
VỌNG
Trời
đất giao hòa nước trắng sông
Không
gian trầm mặc suốt mùa đông
Rong
rêu ngao ngán sầu tan hợp
Hoa
lá xôn xao khúc ấm nồng
Gió
sớm lưng trời đau buốt dạ
Mây
chiều đáy nước thắt se lòng
Tình
riêng mắt dõi bờ xa thẳm
Vọng
cố nhân hoài – Chuyện sắc không!
NVC
Vào những ngày cuối năm, tôi có nhận một lá thư mời họa thơ của Bảo Hồ khóc vợ với tựa đề: NGÀN NĂM THƯƠNG NHỚ và sau đây là những bài xướng. Ai có nhã ý họa lại thì xin gởi về: (Nguyên văn trong thư mời họa)
Bài xin gởi về:
Bảo Hồ
736, Hùng Vương - P. Nhơn Phú, TP Quy NHơn
Đt:056.3848.646 DĐ: 01685190467
Đến hết ngày 30/7/2013
Bảo Hồ trân trọng in thành sách để kỷ niệm và kính tặng các bạn.
BÀI XƯỚNG:
NGÀN NĂM THƯƠNG NHỚ
"Xuân qua hè đến lại thu đông
mỏi mắt lưng trời luống nhớ trông"
XUÂN
Nhớ
mãi Nhâm Thìn một sáng xuân
“Ngọc
Bân” Vĩnh biệt cõi Dương Trần
Trối
trăn chồng vợ, tim thoi thóp
Nhắn
nhủ cháu con, mắt lệ rưng
Phận
bạc em cam cùng mệnh số
Tình
thâm anh chịu lắm gian truân
Ngoài
trời oanh yến lao xao liệng
Nhớ
mãi Nhâm Thìn một sáng xuân.
HẠ
Lửa
hạ phun nồng lựu thắm tươi
Dò
lan khoe sắc đượm hương trời
Hồ
sen ngan ngát đua chen nhụy
Hàng
phượng nhạt màu lác đác rơi
Sáu
khắc ruột tằm đau quặn thắt
Năm
canh hồn bướm mộng chơi vơi
Sầu
vương trăm mối em nào thấu
Duyên
kiếp còn đâu đã hết rồi!
THU
Cảnh
sắc phù dung sắp úa tàn
Sương
khuya lành lạnh báo thu sang
Hạc
vàng khoảnh khắc đi biền biệt
Mây
trắng ngàn năm bay ngổn ngang
Dõi
mắt vời trông , tin nhạn vắng
Giọt
ngâu lả chả, tiếng quyên than
Thời
gian trôi mãi vào thương nhớ
Khăn
áo còn đây ngấn lệ tràn.
ĐÔNG
Giông
tố lũ về, ngập bến sông
Nhớ
thương chất ngất suốt đêm đông
Mưa
sa mờ mịt – mồ hoang lạnh
Gió
tạt đìu hiu – lửa tắt nồng
Khung
kính soi chung chưa ố thủy
Khăn
sô đầu đội chẳng sai lòng
Nhìn
con phương trưởng anh mừng lắm
Ngày
đợi đêm chờ em biết không?
BẢO HỒ
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét