Thứ Bảy, 26 tháng 7, 2025

CON MƠ THẤY MẸ ĐỢI CON VỀ - thơ Ngô Văn Cư

 

Một đêm tháng bảy con gặp mẹ
Mặn môi nước mắt buổi rời quê
Chiến trường khốc liệt tìm hạnh phúc
Con vẫn loay hoay một nẻo về.
Trừng trừng mắt mở nhìn vườn cũ
Tóc mẹ trắng bay dưới ánh chiều
Bến nước dập duềnh con sóng vỗ
Tiếng chim nào sót nép tàu cau.
Xóm nhỏ mẹ ngồi trong mái nhỏ
Nhìn cội mai xưa đếm tuổi già
Gò Đe chiều xuống buồn hiu hắt
Trời còn thả nắng thắp mộ ba.
Đêm nào con cũng mơ về mẹ
Thân già còn nặng một niềm đau
Thương chồng biền biệt con biền biệt
Đợi dáng người xưa mỗi buổi chiều.
Ngày ấy con đi vì đất nước
Ba vì lý tưởng nặng đôi vai
Mẹ mỗi chiều ngồi bên vườn cũ
Vệt nắng ngày thêm đổ bóng dài.
Nằm giữa nghĩa trang bên đồng đội
Thấy bóng mẹ già trĩu nỗi đau
Vẫn đợi con về nơi đầu ngõ
Mà lòng lai láng sóng thương yêu.
NVC

(Bài in trên báo Gia Lai số 27, ngày 27/7.2025)