Thứ Ba, 21 tháng 12, 2021

“XUỐNG PHỐ” QUA CON MẮT NGƯỜI NHÀ QUÊ

 

(Đọc và cảm nhận thơ Minh Đan)

 

Tôi đã đọc thơ Minh Đan nhiều nhưng chỉ là những bài thơ lẻ tẻ được đăng ở đâu đó. Trong những ngày cuối năm 2021 được tác giả tặng tập thơ PHÚT BÙ GIỜ và tôi có dịp đọc một cách có hệ thống những bài thơ sắp xếp trong một tập xinh xắn. Tập thơ được gom góp trong mười năm với 36 bài chia làm 5 chương: Khâu múi nhớ, Phố trôi, Ghi chép vụn thời Covid, Nước mắt xé trời, Lương tâm cô đơn. Trong 36 bài thơ, tác giả Minh Đan đã triệt để khai thác những vui buồn của cuốc sống. Từ những số phận hẩm hiu của phụ nữ làm mẹ đơn thân, đến mảnh đời bất hạnh của em bé ăn xin trên đường phố hoặc thức tỉnh lương tri con người trước đại dịch Covid 19, đến chủ quyền của đất nước và tội ác của con người đối với thiên nhiên. Sau khi đọc cả tập thơ, tôi lại chọn hú họa một bài theo kiểu bói Kiều. Và bài thơ chọn hú họa ấy là XUỐNG PHỐ trong chương PHỐ TRÔI.


Thứ Hai, 13 tháng 12, 2021

MUỘN MÀNG


                           Về Ba Má kính yêu

  

Ngẩng đầu lạy khoảng trời xanh

Cúi đầu lạy nấm đất thành thiên thu

Tro tiền nhang khói mịt mù

Lặng trong tiếng nấc khóc người trăm năm

 

Nhớ thương như khói đi vòng

Nỗi đau như đá nặng trong phận này

Mây xa vương ánh mắt đầy

Giật mình mình đã trắng đầu mẹ cho

 

Xưa qua sông mẹ làm đò

Đời mênh mông có bến bờ của cha

Bây giờ lạy bóng ngày qua

Liêu xiêu vàng mã, nhạt nhòa khói nhang

 

Lạy trời lạy đất muộn màng

Mình con giữa chốn trần gian... nát lòng!

                                 Ngô Văn Cư

(Bài in trên VNBĐ số 103, tháng 11/2021)

 

Chủ Nhật, 5 tháng 12, 2021

SAU BAO NHIÊU MẤT MÁT, CÒN NGUYÊN MỘT TÌNH YÊU


(Đọc “Quả đầu mùa” của Trần Thị Tĩnh)

Trong những tác giả thơ xuất hiện gần đây, có người in thơ chỉ để ghi lại một thời say mê viết lách và xem như gói ghém kỷ niệm đời mình. Người viết không có tham vọng làm văn chương, nhưng đôi khi cũng động đến xúc cảm của người đọc. Tập thơ đầu tay QUẢ ĐẦU MÙA của nhà giáo về hưu TRẦN THI TĨNH được NXB Hội Nhà văn cấp phép in vào những ngày cuối năm 2021 là một tập như thế; dẫu rằng người lớn tuổi thường viết về đề tài quen thuộc về quê hương và tình người. Trong quãng thời gian gần hết đời người, Trần Thị Tĩnh vẫn âm thầm sống với thơ, cho thơ để bật lên một tác phẩm có tên gọi khiêm tốn, dễ thương mà hôm nay ta khám phá.