VIẾT TRONG ĐÊM TRĂNG
Gặp trăng trên bến sông trăng
Thuyền xưa khuất lớp cỏ trăm năm buồn
Bóng ai mờ tựa làn sương
Thời gian bỗng chết bên đường lạnh xuôi.
Một dòng nước lững lờ trôi
Vô tình trăng cứ lả lơi mạn thuyền
Ta u tình khúc lỡ duyên
Nhìn trăng bỗng trỗi mộng mềm đường tơ.
Sông xưa bến cũ xa mờ
Trăng gieo vàng xuống hai bờ phu thê
Hình như em đã lại về
Cho ta chết với đam mê xuân tình.
Ngô Văn Cư
(Bài đăng trên báo Bắc Ninh ngày 27/11/2023)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét