MẸ VÀ NGHĨA TRANG THÁNG BẢY



Áo mẹ ướt đẫm mồ hôi
Giữa trưa tháng bảy ngọn lau rùng mình
Khói nhang nhòa cuộc tử sinh
Mẹ tìm đến chốn anh linh mà buồn.

Mẹ ngồi giữa cõi vô thường
Nhìn con qua khỏi mùa tang thương rồi
Ngày xưa… con của mẹ thôi
Ngày nay… con của đất trời quê ta.

Hình như là… mới hôm qua
Cầm tay mẹ tiễn con ra chiến trường
Làm trai chí gởi muôn phương
Đôi chân mạnh bước lên đường tranh đua.

Đời người được mất thắng thua
Như trời đất vẫn nắng mưa không tròn
Đâu là mộ chí của con
Giữa trăm ngàn mộ tuổi còn thanh xuân.

Dáng gầy vốc kiếp phù sinh
Mẹ chia nhang khói thắm tình yêu thương
Như chia những chén cơm lưng
Cho con đỡ đói trên đường hành quân.

Mồ hôi mẹ đẫm ướt lưng
Nhang trầm còn quyện giữa chừng nhân gian
Con nằm đây với chiều hoang
Mà trưa tháng bảy rợp vàng mã bay!
NVC 
(Bài thơ đã đăng trên báo Bình Định nhân ngày 27/7)




Nhận xét