Thơ Ngô Văn Cư
Tôi
mơ về lại chốn xưa
Lùm
tre, bụi chuối, hàng dừa, cây cau…
Mẹ
ngồi lặng ở hiên sau
Nhìn con gái nhỏ gội đầu hương chanh.
Trời
mưa hạt giống hồi sinh
Tiếng
chim ríu rít nẩy tình thương yêu
Đồng
xanh rợp bóng mây chiều
Để
bao ngọn gió bay vèo qua sông.
Tôi
mơ chị gái có chồng
Một
ngày cây cải trỗ ngồng quá giêng
Cha
vui nở nụ cười hiền
Đàn
em rúc rích ở hiên sau nhà.
Lòng
tôi mơ rất thật thà
Chìa
tay ra níu cái ta thanh bình
Cùng
em bên khóm trúc xinh
Nụ
hôn chưa nóng giật mình lại mơ!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét