Chủ Nhật, 20 tháng 12, 2020

TRÔI THEO NHỮNG KÝ TỰ YÊU...


(Đọc KÝ TỰ NÀNG của MY TIÊN và MẪU ĐƠN)

 

 

Tôi có một tật xấu (gọi tốt cũng được) là sách mua thì thường đọc khi rảnh rỗi nhưng sách bạn bè văn chương tặng là... đọc ngay, dù có hạp với tạng của mình hay không! Tập thơ KÝ TỰ NÀNG của hai nhà thơ trẻ MY TIÊN và MẪU ĐƠN in chung, tôi đã đọc ngay trong ngày được tặng và thấy... không hạp với mình! Tậu! Nhưng rồi lại... đọc tiếp! Và muốn nói vài điều về tập sách do NXB Hội Nhà văn cấp phép này. Tập thơ khổ 18x19 khác biệt với khổ sách thông thường khác có 50 bài thơ chia đều cho hai tác giả. Nhìn hình thức thì đã thấy... ghét nhưng bắt mắt, cứ muốn nhìn lần nữa, đọc lần nữa... Và bây giờ thì đọc!

Tập thơ chia thành hai phần. Phần trước là thơ My Tiên; sau là của Mẫu Đơn. Thôi thì cứ đọc theo thứ tự vậy. My Tiên với Ký Tự Nàng:


Thứ Sáu, 18 tháng 12, 2020

ĐI GẶP NGƯỜI CANH CHỪNG LÃNG QUÊN

(Đọc CANH CHỪNG LÃNG QUÊN của VƯƠNG CƯỜNG)

 

 

Tôi có thói quen đọc sách cũng vì từ nghề nghiệp mà tôi theo đuổi – nghề dạy học! Sau này lại đổ đốn làm thơ, viết văn nên bạn văn cũng nhiều; lại có dịp đọc văn chương của bạn bè. Có người tôi đã gặp ngoài đời; có người tôi chỉ gặp trên trang văn, con chữ.  Nhà thơ Vương Cường là người tôi chỉ gặp nhau trên con chữ khi đọc tập “Canh chừng lãng quên” mỏng tang gồm 30 bài thơ cùng hai bài viết của nhà thơ Nguyễn Trọng Tạo và nhà thơ Trần Quang Quý. Nói tập thơ mỏng là nói đến độ dày, về số lượng bài của tập chứ hồn vía của câu, chữ không hề mỏng chút nào.



Chủ Nhật, 6 tháng 12, 2020

UỔNG CÔNG CẦM LÁ BÙA YÊU!

 THƠ TRÊN BÁO BÌNH ĐỊNH

(Chủ nhật ngày 6/12/2020)
.

Bổng nhiên nhớ lá bùa yêu
Còn nguyên trong trái tim hiu hiu buồn
Giở tìm mong gặp người thương
Từ khi trong cõi vô thường lạc nhau.
Không duyên tình mới buồn đau
Hóng tình tình đã phai màu trái ngang
Cầm bùa nhận nỗi bẽ bàng
Đành thôi!
Duyên phải chít tang cuộc tình!
Lỡ rồi một cuộc ba sinh
Bùa yêu chịu kiếp điêu linh phận người
Cuộc đời vẫn một dòng xuôi
Cuộc người lắm nẻo ngậm ngùi đắng cay!
Cầm bùa còn đợi rủi may
Thà như chiếc lá cuồng quay giữa trời
Tôi ngồi thương lấy thằng tôi…
Ngô Văn Cư