Gieo giấc mơ hồng - thơ Ngô Văn Cư



Mưa dầm dầm suốt mùa đông
Là gieo mơ ước vào đồng mạ non
Nẩy chồi vào bữa cơm ngon
Mặc cho cái lạnh buốt hồn tê da.

Đồng sâu in bóng mẹ cha
Gom bao giông gió trải ra giữa đời
Lo toan những chuyện đầy vơi
Mà thao thiết với giọng ơi à buồn.

Cha chăm cho lúa vàng tươm
Mẹ khơi bếp để khói vương mái nhà
Mỗi chiều chùa vọng chuông xa
Lòng yên vui mấy nẻo ta bà này.

Mỗi ngày tóc mỗi dần phai 
Còn lo trời đất mưa dai gió lồng
Đợi mai lúa tốt ngát đồng
Quên mưa gió buốt mà hồng nắng xuân.

Lặng thầm giữa cõi trăm năm
Mẹ cha như ánh trăng rằm dịu êm
Từ trong nắng lạ mưa quen
Mồ hôi thấm đất sinh men cho đời.
NVC
(Trên báo Bình Định, ngày 11/1/2020)


                                                   
                               

Nhận xét