Ta về Cổ Lũy chiều tà
Dấu xưa còn chút khói là đà bay
Nhìn lên Phú Thọ mà say
Đá nằm trầm mặc nghe ngày phôi pha.
Dòng sông uốn lượn dài xa
Dừa xanh xỏa tóc chải và soi gương
Biển chiều như trốn vào sương
Thôn côi u tịch mà vương nỗi đời.
Còn đâu thành quách một thời
Mà đây đá dựa trùng khơi hiền hòa
Còn đâu trống giục gần xa
Mà đây tiếng sóng sông Trà miên man
Thạch Sơn trụ với thời gian
Cô thôn Cổ Lũy nắng tràn lối xưa.
Lòng ta yêu mấy cho vừa…
NVC
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét