(Thể Lộc Lư)
I
Năm tháng xênh xang giữa đất trời
Tỉnh say say tỉnh bước chơi vơi
Sông hồ lãng đãng đùa mây lạc
Trăng nước mênh mông giỡn nắng rơi
Đêm trắng khơi nguồn cao giọng trẻ
Thềm không trải mộng đẫm tình đời
Lòng trần còn vướng niềm nhung nhớ
Đếm dấu hoàng hôn rong ruổi chơi.
II
Tình say ý lộng chén đầy vơi
Năm tháng xênh xang giữa đất trời
Mơ chuyện công danh bươn chốn chốn
Say men phú quý rảo nơi nơi
Ngày xanh chưa thỏa chân phiêu bạt
Tóc trắng cũng đành dạ thảnh thơi
Nuôi ý dưỡng tâm soi cuộc sống
Mùa vui phía trước vẫy tay mời.
III
Vẳng nhịp thu không tiếng lá rơi
Nghe hồn xao động ở bên đời
Nắng mưa chếch choáng trong mây khói
Năm tháng xênh xang giữa đất trời
Xuôi ngược tìm đâu mùa nhộn nhịp
Ngắn dài nhớ đến phút chơi vơi
Câu thơ bề bộn mùi rơm rạ
Mà khúc tâm giao vẫn trọn lời.
IV
Bao nhiêu hưng thịnh bấy nhiêu vơi
Lá vẫn đơm xuân đón nắng ngời
Lả lướt sương mai theo lối cũ
Mơn man gió sớm đợi chiều rơi
Sớm khuya xao xác miền yêu ghét
Năm tháng xênh xang giữa đất trời
Xa thẳm dòng trôi thuyền lướt nhẹ
Dấu xưa như vẫn chẳng xa rời.
V
Một cánh buồm dong giữa biển đời
Thăng trầm may rủi nhẹ như chơi
Trông lên chưa trả mùi thành bại
Ngó xuống đã vay chuyện đổi dời
Chưa khép hồn thơ xuôi hướng gió
Còn vương hương sắc ngược dòng bơi
Đường xa mỏi gối không chùn bước
Năm tháng xênh xang giữa đất trời
NVC