Thứ Ba, 21 tháng 12, 2010
Chủ Nhật, 19 tháng 12, 2010
GIẤC XUÂN - Thơ Ngô Văn Cư
Đợi mùa gió tết tháng giêng xa
Cô gái vờ quên mộng ngọc ngà
Ấm áp dáng ai ngang lối nhỏ
Bên thềm vạt nắng thản nhiên qua.
NVC
Chủ Nhật, 28 tháng 11, 2010
GIÁP MẶT VỚI CÔ ĐƠN - thơ Ngô Văn Cư
Tựa mình vào đêm
Nhìn ngọn gió thổi qua mái tôn như tiếng thở dài
Đêm mộng mị
Tôi chợt mất sạch mọi điều
Còn cố giữ một niềm yên lặng.
Dạt về phía sau lưng là dòng đời sủi bọt
Nỗi mong ước xé tôi thành nhiều mảnh
Trong cơn cuồng nộ bão giông
Em thu nhặt mọi diều
Cất vào những nụ hôn.
Trên cõi đời này tôi sống và yêu em
Một đôi khi
Em thuộc về kẻ khác
Làm trái tim tôi giáp mặt với cô đơn.
Tình yêu dội vào màn đêm
Rơi vào cõi lặng
Nỗi nhớ và sự lãng quên theo tôi dai dẳng
Cùng tôi lang thang
Ngô Văn Cư.
CHÙM THƠ TỨ TUYỆT - Ngô Văn Cư
CHÙM THƠ TỨ TUYỆT CỦA NGÔ VĂN CƯ in trong “LỜI NGẮN TÌNH DÀI”-
Nxb Văn Nghệ,2008
THU CẢM
Sáng ửng nắng vàng thu êm ái
Chiều gieo thương nhớ giọt mưa ngâu
Nhoà trong phố vắng đâu duyên cũ
Thương chút trăng quê chẳng đổi màu.
LỚ NGỚ
Chiều nay phố xá ồn ào quá
Nhộn nhịp người xe, chật chội đường
Lớ ngớ bước chân mềm ngõ vắng
Quê nhà xa ngái bóng mù sương.
BẤT NGỜ NGÁT HƯƠNG
Vội vàng sợ trễ giờ lên lớp
Bỗng gặp nhành hoa nở cạnh đường
Nhẹ ngắt một hoa cho vào cặp
Bất ngờ lớp học ngát mùi hương.
CẢM NHẬN
Thì ra gió cũng có tình
Cứ chung chiêng…Cứ chùng chình…Như say
Để cho những cánh hoa may
Dùng dằng với áo em bay…Dùng dằng…
GIỮA THU
Lưng chừng trời…Chiếc lá
Không chịu phận mong manh
Thi gan cùng với gió
Cứ chông chênh, chòng chành
HIỆN TẠI
Thị trấn bây giờ chiều chếch bóng
Đường xa vó ngựa cuốn chân trời
Dáng ai mỏi bước buồn con phố
Bất chợt lòng mình say bóng mây.
Ngô Văn Cư
Thứ Bảy, 27 tháng 11, 2010
NGỘ 2 - Thơ Ngô Văn Cư
Tiếng chuông lấm láp bụi đường
Sân chùa xước những vết thương cõi người
Gió mây lệch một cuộc chơi
Lưng trời chiếc lá tự rơi lạnh lùng
Ngộ ra giữa chốn hư không
Mười phương pháp độ trùng trùng chân như.
Ngô Văn Cư
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)