NGÔ VĂN CƯ
Hát câu cố sự buồn vui cũng đành...
Thứ Tư, 30 tháng 4, 2025
THẮP CÂU THƠ TỪ NỖI ÂM THẦM
Thứ Sáu, 7 tháng 3, 2025
TRÊN BAO LA TRUNG DU
Tản
văn của NGÔ VĂN CƯ
Tháng Giêng vút qua xứ Hoài trung du như một ánh mắt dịu
dàng, luyến thương. Bắt đầu từ vạt nắng nhẹ nhàng trải dài trên những con đường
còn rợp hoa khoe sắc và bảng lảng hương mùa. Năm nay trời mưa lai rai suốt đoạn
cuối tháng Giêng, lắm ngày thậm chí còn ra vẻ như tháng Mười, nhưng trong từng
ngôi nhà, từng con phố, người - xe đông vui rộn rã, vô số hàng cây xôn xao nẩy
lộc, với lòng người phơi phới, tin yêu… Giêng Hai xứ Hoài chừng như lạ chừng
như thanh tân, mẩy căng nhựa sống.
Thứ Năm, 23 tháng 1, 2025
ĐÓN TẾT
Tản văn: Ngô Văn Cư
Quê tôi vào những ngày cận tết lại bận rộn với những vụ mùa và những việc chung, riêng khác. Từ cuối tháng mười Âm lịch, lúa giống đã được gieo xuống đồng. Rồi những vồng khoai lang, luống rau cải, hàng xà lách, giàn khổ qua, đậu rồng... xanh ngát khoe mình đón nắng xuân đang dần về. Rồi những vạt hoa vạn thọ, hoa cúc, hoa hồng... cùng hoa mai chúm chím nụ đợi ngày bung cánh đón xuân. Tất cả như quẫy gọi một mùa xuân ấm no, hạnh phúc sẽ đến. Cổng chào ở đầu làng cũng trang trí rực rỡ với cờ Tổ quốc và cờ trang trí đủ màu sắc tung bay trong gió. Cổng xóm, cổng nhà cũng ngập tràn ánh sáng. Đường thôn, ngõ xóm, lối đi chung được dọn dẹp sạch sẽ; cuốc bớt cỏ ở các lối đi, nhiều nhà quét vôi lại tường để ăn tết! Bận rộn là vậy nhưng nhà nhà vẫn không thể để thiếu không khí tết. Rồi... như đã hẹn, vào những ngày cuối năm, gia đình nào cũng chuẩn bị cho ngày dẫy mả. Dẫy mả là một phong tục có từ lâu, là dịp để con cháu được giãi bày với tổ tiên, ông bà những chuyện xảy ra trong năm; đồng thời anh em trong họ hàng nội tộc gặp mặt để phân biệt mối quan hệ họ hàng, máu mủ với nhau. Vì vậy mà những ngày này, các gia đình, dòng họ đều sửa sang, tu bổ, dọn dẹp các phần mộ; mang lễ vật đến thắp nhang mời người quá vãng về nhà ăn tết cùng con cháu. Hình như tất cả công việc trong năm đều dồn vào những ngày cận tết.
Thứ Năm, 26 tháng 12, 2024
NHỮNG CHẮP VÁ RỜI
Truyện ngắn: Ngô Văn Cư
1.
Ai cũng ngưỡng mộ Loan ngay từ ngày đầu vào làm việc. Với bước chân tự tin,
nàng đi thẳng vào bàn của trưởng phòng đưa một tập hồ sơ rồi ngồi vào ghế đợi.
Ông Nhàn vừa nhìn vào hồ sơ vừa thỉnh thoảng liếc nhìn Loan. Không thể nói Loan
đẹp nhưng cân đối. Chiếc váy không đủ dài để che đôi chân đang vắt chéo nuột nà
trắng muốt hờ hững đỡ đôi bàn tay đan vào nhau. Bộ trang phục hơi ôm sát vòng
eo và phụ kiện làm nổi bật đường cong trên cơ thể, rất nữ tính. Cô tự tin và
sẵn sàng phô diễn cơ thể cũng như cho ông Nhàn biết rằng cô đã sẵn sàng cho
buổi gặp gỡ đầu tiên này. Ông Nhàn nhìn chằm chằm vào chiếc lưỡi đang tự liếm
vành môi, hỏi:
– Em
là…
– Dạ,
em tên Loan! Trần Thị Kim Loan.
–
Không! Ý tôi là em có quan hệ gì với anh Tuấn?
– Dạ,
ba chồng của em.
– Vậy
em là vợ của…
– Anh
Thiện là chồng em.
– À!
Nhớ rồi… Hồi em và Thiện tổ chức đám cưới, anh cũng có đến dự. Hôm ấy em lộng
lẫy quá, giờ nhìn hổng ra, nhưng mà cũng đến mấy năm rồi, hả!
– Nhờ
vào người trang điểm đấy.
– Em
đẹp thật mà.
Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2024
MỘT NGÀY Ở LA VUÔNG
Thơ Ngô Văn Cư
Nằm nghe gió ở La Vuông
Kể về đồi núi ngọn nguồn xa xưa
Mênh mang cây cỏ gió đùa
Hoa sim cùng với hoa mua nhuộm chiều.
Hình như có tiếng chim kêu
Đàn bò vẽ cảnh tịch liêu mỗi ngày.
Ngồi nhìn đồi núi mà say
Núi Chúa, Trường Lũy, Cầu Lầy, Đồng Vuông
Cổng Trời, Giếng Cổ, Cô Tiên…
Bao năm vẫn cứ bình yên ngời ngời.
Thả hồn vào những nét đời
Chợt lòng đắm với khoảng trời La Vuông.
Núi non nào biết nỗi buồn
Trời xanh vẫn mãi bình thường mà xanh
Người xưa xây lũy xây thành
Để xanh một khoảng trời xanh ngút ngàn.
Nét xưa nào dễ phai tàn
Để sắc màu vẽ ngập tràn La Vuông!
NVC
*Cao nguyên xanh La Vuông ở Hoài Nhơn, Bình Định
(Bài đã đăng báo Bình Định, số 9126, ngày 3.11.2024)
Thứ Năm, 17 tháng 10, 2024
Thứ Ba, 24 tháng 9, 2024
MỖI BUỔI SÁNG Ở QUÊ
Tản văn Ngô Văn Cư
Buổi sáng luôn bắt đầu từ những trong trẻo, tươi mới đầy sức sống làm mỗi tâm hồn thêm rộn rã; buổi sáng còn là không gian tĩnh lặng, vời vợi xa những ồn ào, chật chội của cuộc sống thường ngày. Đã biết bao buổi sáng đi qua đời tôi như thế mà không hề nhàm chán. Có lẽ bởi tôi thường ngồi bên tách trà sớm mà hoài niệm về những ngày xưa cũ rồi lắng nghe hồn mình mênh mang một miền xanh gắn bó cả quãng ấu thơ. Những kỷ niệm cứ tạt vào ký ức để lòng tôi bừng thức cả một quá khứ rất đỗi hồn nhiên, rất đỗi mới mẻ.
Thứ Hai, 9 tháng 9, 2024
NGƯỜI GIỮ LỬA TÌNH YÊU
Truyện
ngắn Ngô Văn Cư
Những
lúc rảnh rỗi hay có tâm trạng vui buồn, tôi thường đến nhà anh Thả chơi. Đến
nhà anh, bởi vì anh cũng rảnh rỗi, nhất là những buổi chiều, tôi và anh tán đủ
thứ chuyện. Có thể sôi nổi từ tính cách của một nhân vật trong cuốn truyện nào
đó cũng làm cạn mấy bình trà và hết veo buổi chiều. Vui lên thì chuyện cả thế
giới này đều nằm gọn trong những lời tán hươu tán vượn của anh em tôi. Họa hoằn
mới nói về những người bạn, mà như đã có quy ước ngầm, không được nói về cái xấu
của người khác ở phía sau lưng nên chúng tôi thấy quanh mình ai cũng tốt. Chỉ tội
cho chị Hóa, vợ anh Thả. Chị phục vụ trà nước, có khi là thức nhắm, cho anh em
chúng tôi. Lâu lâu lại góp vào một ý kiến, thường là ý kiến trái ngược với chồng.
Thế là bị anh Thả gạt ngay. Chị nhẫn nại chịu thua nhưng tôi biết chị không phục.
Nhiều lần tôi góp ý hãy bình đẳng nhưng anh Thả cũng gạt phắt. Anh là kẻ độc
đoán, có lần tôi nói với anh như thế.
Thứ Tư, 1 tháng 5, 2024
Giao lưu, giới thiệu tập sách “Chạm miền tri âm”
(VNBĐ – Đời sống văn nghệ). Sáng 21.4, tại Trung tâm Văn hóa – Thông tin – Thể thao huyện Hoài Ân, Trung tâm VH-TT-TT phối hợp với Chi hội Văn học Nghệ thuật Xứ Hoài và tác giả tổ chức buổi giao lưu, giới thiệu tập sách Chạm miền tri âm của nhà văn Ngô Văn Cư. Dự buổi giao lưu, giới thiệu sách có đại diện Ban Tuyên giáo huyện ủy, Phòng VH-TT-TT, hội viên Chi hội VHNT Xứ Hoài và bạn bè văn chương trong và ngoài tỉnh.

Tại buổi giao lưu, nhà văn Ngô Văn Cư chia sẻ với bạn bè văn chương về quá trình thực hiện tập sách; sự tri ân, đồng cảm của anh khi tập hợp những bài viết của bạn bè dành cho tác phẩm của mình cũng như những bài viết của Ngô Văn Cư dành cho tác phẩm của bạn bè. Trong không khí ấm cúng, chân tình, bạn văn cùng chia sẻ niềm vui với tác giả tập sách; cùng đọc thơ, hát những ca khúc phổ thơ Ngô Văn Cư; chia sẻ những cảm xúc khi đọc tập sách Chạm miền tri âm…
Nhà văn Ngô Văn Cư là hội viên Hội VHNT Bình Định. Chạm miền tri âm (Tác phẩm và Dư luận) là tập sách thứ 16 của anh. Sách do NXB Hội Nhà văn ấn hành tháng 4.2024, tập hợp 70 bài viết, gồm 02 phần: Trong vòng tay bè bạn văn chương (những bài viết của bạn văn viết về Ngô Văn Cư) và Đến với bè bạn văn chương (những bài viết của Ngô Văn Cư về tác phẩm của bạn văn).
BÙI TẤN PHƯỚC
https://vannghebinhdinh.vn/giao-luu-gioi-thieu-tap-sach-cham-mien-tri-am/?fbclid=IwZXh0bgNhZW0CMTEAAR1kmgpi-VYygMcjdEEmlGufFbbaRWmWvseAnt8Aperz7o0iKU6jIAAsxXo_aem_Afn9Ww7tP7Zp4fE7c8KXXEl1CoBDy1Bw82PPWKElKyXA3zWUhmvfOzAh6QaDBjJlya0jc-hCxAEeqyG_qVictzYA
Thứ Tư, 31 tháng 1, 2024
HỒI HƯƠNG -Truyện ngắn Ngô Văn Cư
Ả hẹn với một người mới quen đến một nhà nghỉ đã xuống cấp rồi nhận phòng, ngồi chò hỏ trên giường đợi. Đã quá giờ hẹn gần nửa tiếng. Ả định gọi lại thì cánh cửa phòng khép hờ đã mở. Người đàn ông bước vào. Cởi áo. Cởi quần dài. Treo lên móc. Và đến ngồi bên cạnh ả. Chậm rãi. Như cuộc hẹn này vốn phải xảy ra như vậy, không cần vội vã. Nhìn cách thể hiện của anh làm ả nghĩ đến chuyện hôm qua. Một gã đàn ông đã hổn hển làm nhiệm vụ con đực mà không cần biết cảm xúc của ả. Mà sao gã lại chú ý đến cảm xúc của ả kia chứ. Gã có tiền cần giải tỏa cơn dục vọng. Ả là nơi để gã trút sức lực tìm lạc thú. Chuyện tạo nên xúc cảm cho con đĩ chỉ có trong tiểu thuyết. Ả biết vậy. Nên ả gồng mình lên cố vớt vát chút khoái cảm thì gã kia đã mềm nhũn. Mặt gã câng câng hỏi “Sướng không?”. Nếu không vì mấy đồng tiền gã vừa đưa thì ả đã tống cho gã một cú đấm chứ còn vênh mặt hỏi. Anh thì khác. Nhẹ nhàng. Không đòi hỏi ở ả một điều gì. Có lẽ vì vậy mà ả thấy được tôn trọng, được có những giây phút ấm áp tình cảm. Ả thấy được che chở, bao bọc cho dù có vẻ như ngược lại. Anh là người đầu tiên ả luôn muốn anh ngồi lại với nhau ít phút sau khi hoàn tất hợp đồng tình dục. Anh thì không muốn lưu lại nơi này lâu hơn. Hẹn hò nơi vắng vẻ hoặc quán xá càng không ổn. Tai vách mạch dừng, lỡ có ai đó bắt gặp thì rắc rối lắm. Còn gia đình. Danh dự. Con cái. Ả nhớ nhung anh mỗi đêm, điều mà rất lạ ở một con đĩ như ả. Nhưng mà hơi đâu. Có thể mai đây ả lại gắn bó và nhớ nhung một người khác. Sao lại không kia chứ?
***
Thứ Sáu, 12 tháng 1, 2024
TẬP YÊU - thơ Ngô Văn Cư
Khẽ khàng
Chẳng bao giờ là quá muộn.
Cái ánh mắt nhìn bối rối
Cái chạm tay như là vô tình
Không nói điều cần nói
Lối đi riêng đưa ta đến gần nhau.
Khẽ khàng
Mơ giấc mơ đơn giản mỗi ngày
Dòng sông chảy xuôi về biển
Mây trên bầu trời mỗi sáng và chiều
Ta nắm tay nhau dưới nắng vàng
Tập yêu
Hát khúc hoan ca vợ chồng.
Cứ vui sống
Đừng làm rắc rối điều đơn giản
Chút khiếm khuyết nào chẳng trang điểm cuộc yêu
Giây phút vợ chồng nào chẳng bắt đầu từ những vòng ôm
Mắt môi sóng sánh nụ hôn.
Khẽ khàng
Khẽ khàng
Chạm vào cõi lặng thinh ngọt ngào
Để được vào cuộc phiêu lưu mới
Không cần đếm tuổi
Chẳng sợ tuổi già
Gom đắm say tặng nhau
Tập yêu
Hoan ca khúc vợ chồng.
NVC
(Bài đăng trên VN tp HCM số 107, ngày 4/1/2024)
Chủ Nhật, 7 tháng 1, 2024
ĐÔI DÒNG TẢN MẠN VỀ THƠ TÌNH NGÔ VĂN CƯ - Hồ Nghĩa Phương
Tôi thật sự ngạc nhiên, vì nhà thơ Ngô Văn Cư mạnh dạn xuất bản tập thơ “Tình” cho riêng
mình, bởi lẽ hàng ngày “cụ” vẫn xoen xoét trên mạng: “Một mụ Hến, hai mẹ Hến”
(biệt danh gọi tên người vợ yêu). Anh em văn nghệ thường gọi tên vui Ngô Văn Cư
thành “Cụ CU”, vì tính tếu táo, thích chọc ngoáy với nhau trên
mạng xã hội, rồi cười “khà khà…”. Tính tình Ngô Văn Cư quảng giao, gần như không phân biệt bạn cũ mới, độ nổi tiếng của bạn mình,
đến đâu cũng cười nói bổ bã “cho vui, vậy mà!”.
Nhà thơ Ngô Văn Cư đa tài, bút lực lúc
nào cũng dồi dào đến nay đã xuất bản nhiều đầu sách, nào là: Thơ, truyện ngắn,
tạp văn, tản văn… và cả trường ca nữa! Đối với tôi, chỗ thân tình khi nào có
sách mới là Ngô Văn Cư gửi tặng với lời dặn dò: “Bạn đọc và có đôi lời cảm nhận nhé!”. Tôi thì cẩn thận đọc từng trang viết của bạn,
chia sẻ từng nhân vật trong truyện, rung cảm những cảm xúc thơ mà bạn đã sáng
tác.