Thứ Ba, 24 tháng 9, 2024

MỖI BUỔI SÁNG Ở QUÊ


Tản văn Ngô Văn Cư

 

Buổi sáng luôn bắt đầu từ những trong trẻo, tươi mới đầy sức sống làm mỗi tâm hồn thêm rộn rã; buổi sáng còn là không gian tĩnh lặng, vời vợi xa những ồn ào, chật chội của cuộc sống thường ngày. Đã biết bao buổi sáng đi qua đời tôi như thế mà không hề nhàm chán. Có lẽ bởi tôi thường ngồi bên tách trà sớm mà hoài niệm về những ngày xưa cũ rồi lắng nghe hồn mình mênh mang một miền xanh gắn bó cả quãng ấu thơ. Những kỷ niệm cứ tạt vào ký ức để lòng tôi bừng thức cả một quá khứ rất đỗi hồn nhiên, rất đỗi mới mẻ.

Thứ Hai, 9 tháng 9, 2024

NGƯỜI GIỮ LỬA TÌNH YÊU


Truyện ngắn Ngô Văn Cư

 

Những lúc rảnh rỗi hay có tâm trạng vui buồn, tôi thường đến nhà anh Thả chơi. Đến nhà anh, bởi vì anh cũng rảnh rỗi, nhất là những buổi chiều, tôi và anh tán đủ thứ chuyện. Có thể sôi nổi từ tính cách của một nhân vật trong cuốn truyện nào đó cũng làm cạn mấy bình trà và hết veo buổi chiều. Vui lên thì chuyện cả thế giới này đều nằm gọn trong những lời tán hươu tán vượn của anh em tôi. Họa hoằn mới nói về những người bạn, mà như đã có quy ước ngầm, không được nói về cái xấu của người khác ở phía sau lưng nên chúng tôi thấy quanh mình ai cũng tốt. Chỉ tội cho chị Hóa, vợ anh Thả. Chị phục vụ trà nước, có khi là thức nhắm, cho anh em chúng tôi. Lâu lâu lại góp vào một ý kiến, thường là ý kiến trái ngược với chồng. Thế là bị anh Thả gạt ngay. Chị nhẫn nại chịu thua nhưng tôi biết chị không phục. Nhiều lần tôi góp ý hãy bình đẳng nhưng anh Thả cũng gạt phắt. Anh là kẻ độc đoán, có lần tôi nói với anh như thế.